Nhận thông báo xem lại kỷ niệm những năm trước trên Facebook, hình ảnh tôi của ngày 23/8/2015 và nhiều năm trước đó so với tôi của ngày 23/8/2016 là bằng chứng rõ nhất cho việc “anything can happen in life” (trên đời này chuyện quái gì cũng có thể xảy ra).
Hoàn cảnh xô đẩy dẫn đến tăng cân quá đà
Tôi tên Minh Hằng, hiện đang là giáo viên Tiếng anh tại một trung tâm có tiếng tại Hà Nội với mức thu nhập cũng thuộc diện khá cao sau hơn 2 năm đi làm. Nhưng điều tôi muốn chia sẻ hôm nay không phải là những cấu trúc ngữ pháp hay những kinh nghiệm học và nói Tiếng anh mà là câu chuyện của riêng tôi, câu chuyện lấy lại vóc dáng và sự tự tin của một người phụ nữ hiện đại.
Tôi cao 1m61 và cân nặng từ bé đến khoảng lớp 12 thì không có gì đáng lo nghĩ, thậm chí còn được coi là xinh xắn, cao ráo. Nhưng mọi chuyện thay đổi từ khi tôi bắt đầu 4 năm học đại học. Tôi thi đỗ khoa sư phạm Anh trường ĐH Quốc gia Hà Nội và vào ở kí túc của trường, vừa rẻ vừa đẹp lại không vất vả tìm thuê nhà bởi tôi không muốn mất thời gian lo nghĩ quá nhiều về những vấn đề mất thời gian này. Chuyện tình cảm tôi cũng có nhưng cũng đã kết thúc ngay khi tôi nhập học được một vài tháng gì đó bởi bạn trai lớn hơn tuổi và đã có công việc ổn định ở quê, còn tôi thì chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ về đó sau khi học xong bởi tôi thích cái nhịp sống hiện đại và tấp nập ở đây hơn. Chính vì cái suy nghĩ ấy đã thúc đẩy tôi cố gắng và sau 4 năm học tôi tốt nghiệp với bằng giỏi cùng những đánh giá chuyên môn cao từ các giảng viên. Nhưng kèm với những thành tích đạt được là số cân nặng kỷ lục mà chưa bao giờ tôi nghĩ đến: 60kg.
Nguyên nhân không gì khác ngoài việc ở kí túc không được nấu nướng, ăn cơm hàng 100%, mà căng tin trường hay những quán ăn quanh đó đều có một suy nghĩ chung là sinh viên đói phải ăn nhiều thịt, dầu mỡ thì mới có sức học. Cộng với việc tôi đi gia sư thêm có nhiều ngày phải dạy ca tối nên trễ giờ cơm, lại đi ăn uống linh tinh cho đủ bữa. Cuộc sống những năm đó chỉ xoay quanh cái giường tầng trong kí túc, cái laptop và đi mấy mét là đến giảng đường với quán cơm, những chuyến đi xa nhất với tôi chắc chỉ có thể là leo lên xe bus để đi dạy thêm.
Ra trường và dễ dàng apply vào vị trí “ngon” cộng với khoản tiền tích góp trước đó, tôi có suy nghĩ hưởng thụ nhiều hơn. Bắt đầu là đi phượt để bù lại những năm tháng chôn chân tại giường và cũng nghĩ là đi phượt nhiều sẽ giảm cân mà khoẻ. Rồi tiếp đến là đi bar, tôi có những người bạn nước ngoài, đối với họ việc hẹn ở bar uống nước ngọt hay vài ly rượu xả stress trong tiếng nhạc xập xình là chuyện bình thường. Và tôi cũng thấy thích và thích ứng nhanh với chuyện đó. Có lẽ vì thế mà “bé mỡ” của tôi cũng cứ thế mà lớn dần lên. Sau nửa năm đi làm, tôi nặng 65kg.
Nỗ lực giảm cân tại gia bất thành
Trong những lần gặp mặt hội bạn thân tôi bắt đầu nhận được một số nhận xét đại loại như: “tao nhớ là mới gặp mày gần đây thôi chứ có lâu lắm đâu nhỉ, sao hôm nay nhìn mày phát phì ra vậy”. Và theo thói quen của hội bạn thân lâu năm, chỉ cần một cái ngòi nổ là sẽ đồng loạt phát nổ ngay sau đó. Thực ra tôi ý thức được sự béo lên của mình khi mà tất cả những bộ quần áo trước đây đều đã chật ních, đi mua quần áo mới thì cũng đến đau đầu vì nhìn không thấy bộ nào vừa mắt. Tôi đã từng thực hiện một số cách giảm cân nhưng có lẽ chúng không phù hợp với tôi.
– Không đặt chân vào bar, hạn chế ăn uống tụ tập bên ngoài, tự nấu nướng và mang cơm trưa. Những hôm có ca dạy tối thì sẽ ăn thực phẩm chức năng của Herbalife ( dạng bữa ăn dinh dưỡng chứ tôi không có ý nghĩ dùng thuốc giảm cân) để đúng bữa và cũng là hạn chế ăn vào buổi tối. Sau hơn 1 tháng hết 2 hộp thực phẩm chức năng, không có gì chuyển biến, tôi bỏ cuộc.
(Tự vào bếp nấu nướng sẽ cho bạn sức khỏe và vóc dáng ổn định – Ảnh minh họa)
– Tập Gym kết hợp dùng bộ thực phẩm chức năng, cắt giảm hầu hết chất đạm, chất béo. Nhờ cách này mà chỉ khoảng 1 tháng sau đó tôi sụt liền 7kg, còn 58kg. Nhưng có vẻ cách này làm cơ thể tôi bị thiếu chất dinh dưỡng, bị chóng mắt chóng mặt và dường như không còn sức để đứng cả buổi dạy 2h như mọi khi. Phần da bụng và bắp tay, bắp chân chảy sệ do giảm cân đột ngột, thậm chí còn xấu hơn lúc béo. Tôi bỏ cuộc lần 2.
(Tập gym hiện đang là phương pháp được chị em ưa chuộng để giảm cân – Ảnh minh họa)
Sau những cách được xem là khả quan nhất mà không thành công, tôi đã có ý định muốn từ bỏ nhưng lại nghĩ đến vóc dáng của mình mỗi khi đứng lớp là tôi lại thấy rất mất tự tin. Vì vậy là trang cá nhân của tôi lúc bấy giờ không tránh khỏi hàng tá status kêu than về cân nặng. Rồi đột nhiên có một hôm bà chị cùng phòng kí túc ngày trước nhắn tin hỏi han. Tôi như được thể chút bầu tâm sự ca thán thì chị ấy gợi ý thử giảm béo bằng xoa bóp, cấy chỉ xem sao. Không phải đi đến spa mà là chữa bằng thuốc Đông y kết hợp trị liệu tại phòng khám có bác sĩ đàng hoàng. Nhờ vào những gợi ý của chị ấy, tôi tìm đến tư vấn của phòng khám Trung tâm Thuốc dân tộc.
Trung tâm Ứng dụng Đông phương y pháp – nơi giúp tôi lấy lại vóc dáng tự tin
Phòng khám nằm ngay trên mặt đường Ô Chợ Dừa mới, không gian sáng sủa và thoảng mùi thuốc nam khá dễ chịu. Để phục vụ cho mátxa giảm béo, phòng khám có riêng 1 phòng trang trí như không gian của Spa để tạo cảm giác thư giãn cho khách hàng. Riêng về phần này tôi cảm thấy rất ưng ý vì họ có định hướng phát triển nghiêm túc về dịch vụ giảm béo. Tôi nhận tư vấn liệu trình kéo dài 2 tháng, kết hợp uống thuốc Nam liên tục trong 2 tháng; mátxa theo 2 đợt, mỗi đợt 2 tuần, nghỉ 2 tuần giữa; cấy chỉ tổng tất cả 4 lần, cách 2 tuần 1 lần. Tổng chi phí cho công cuộc giảm béo này là 6 triệu, tính ra tương đương với 3 tháng tập gym và mua thực phẩm chức năng hỗ trợ. Bác sĩ còn tư vấn khá nhiều về công dụng riêng của từng phương pháp nhỏ nhưng khá dài nên tôi không nhớ chính xác, đại ý là tăng cường chuyển hóa chất béo, tạo bó cơ và thải độc cơ thể. Đặc biệt thải độc ở đây không phải như mấy cách detox phản khoa học mà các mẹ hay chuyền tai nhau trên mạng mà là thải độc dần dần qua da, qua bài tiết dựa trên cơ sở khoa học rõ ràng.Với chiều cao của tôi thì bác sĩ khuyên sau điều trị, nên duy trì ở mức 53-54kg, tức là giảm khoàng 12kg so với thời điểm tôi bắt đầu vì như thế mới đảm bảo sức khỏe và cơ thể nhìn cũng đầy đặn vừa đủ. Giá cả như vậy và có sự đảm bảo cam kết của bác sĩ chuyên môn, tôi nghĩ chả tội gì không thử, còn hơn là uống bừa mấy loại thuốc giảm cân quảng cáo rầm rộ trên mạng. Và thế là tôi bắt đầu 2 tháng giảm cân nghiêm túc.
Lần đầu cấy chỉ thì thực sự là đau, nhìn cái kim chuẩn bị đâm vào người tôi đã sợ run lên rồi. Vừa làm buổi sáng đến chiều nghĩ vẫn còn hãi hãi thì nhận được điện thoại của bác sĩ hỏi xem còn bị đau không rồi các thứ khác nữa. Bác cũng trấn an chịu khó chút thôi đến tối về là ngủ ngon nhẹ nhõm ngay và những lần sau thì sẽ chắc chắn là không đau nữa. Tôi cũng hơi bất ngờ vì mới sáng đến làm thôi thì chiều đã gọi điện luôn trong khi ngày mai tôi còn đến mátxa nữa cơ mà. Về sau hỏi thì bác chỉ cười bảo lúc làm thấy kêu nhiều quá, sợ bọn trẻ như tôi không chịu được mấy ngày nên phải động viên ngay không thì bác mất công làm lại mang tiếng là không hiệu quả. Tôi “đổ” dúi dụi trước sự quan tâm nhiệt tình của Trung tâm này, vì thế mà mỗi lần định lười ngại đun thuốc uống là lại có động lực hơn để cố gắng giảm béo.
(Mátxa là một trong những phương pháp nằm trong liệu trình – Ảnh minh họa)
Sau khoảng 2 tuần uống thuốc và mátxa liên tục, cấy chỉ 1 lần thì tôi có cảm giác người gọn hơn, quần áo mặc có vẻ thoải mái hơn trước. Cái cảm giác này có khi chưa chính xác vì có thể do tôi tin tưởng nên bị ảnh hưởng tâm lý nghĩ thuốc có tác dụng nhanh, mặc dù tôi vẫn ăn uống bình thường thậm chí còn ngủ nhiều hơn. Sang 2 tuần tiếp theo, tôi nghỉ mátxa, chỉ tiến hành cấy chỉ lần 2 và duy trì thuốc uống. Nửa tháng trời được mátxa mỗi ngày nên đến lúc nghỉ lại thấy thiếu. Tuy là dạy ở trung tâm tiếng anh tư nhân rất thoải mái về thời gian làm việc và nghỉ ngơi nhưng đứng lớp lâu với hôm nào việc nhiều phải lên lớp liên tục từ sáng đến tối và vẫn phải đảm bảo công việc quản lý chất lượng cho toàn bộ chi nhánh thì việc được mátxa trở nên thật quý giá hơn bao giờ hết. Bỗng dưng tôi xem nhẹ việc giảm cân mà hơn hết chỉ mong muốn cơ thể mình luôn luôn khỏe mạnh và có sức sống, nhờ vậy nên tinh thần trong suốt khoảng thời gian điều trị còn lại luôn thoải mái và thư thái. Hàng ngày dậy sớm chút chuẩn bị quần áo đi làm, bỏ qua suy nghĩ hôm nay mặc gì hay mất thời gian ướm hết bộ này đến bộ khác vì béo. Chỉ đến khi kết thúc quãng thời gian điều trị, tôi mới bước lên cân. Cân nhảy về số 52,3. Bác sĩ cười bảo: “Hơi quá tay so với dự kiến 1 kg rồi”, còn tôi thì mừng húm. Tuy nhiên từ đó đến bây giờ tôi luôn duy trì mức cân sấp sỉ 54kg và mỗi tối trước khi đi ngủ tập dành ra 5-10 phút tập vài ba động tác yoga để duy trì vòng eo ổn định.
Sau lần này, tôi đã cảm thấy rất hối hận vì 1 thời gian dài mình ngược đãi bản thân bởi những thói quen không lành mạnh. Cũng may mắn là tình trạng chưa đến mức quá nghiêm trọng đến các cơ quan khác trong cơ thể và may mắn hơn nữa là tôi đã tìm đúng người, đúng phương pháp. Hiện tại tôi rất hài lòng với cuộc sống của mình, thu nhập ổn định khá, vóc dáng cân đối và quan trọng nhất là luôn cảm thấy khỏe mạnh, không bị mệt mỏi hay ngại việc như trước.
Việc giảm cân để đẹp hơn để có những đường cong hút mắt không phải là điều gì xấu xa nhưng mỗi người nên chọn cho mình một điểm dừng phù hợp, đừng quá ám ảnh về cân nặng và cố gò mình thành “khung xương di động”. Và điều quan trọng nhất là luôn luôn phải nghĩ tới sức khỏe và sáng suốt trong việc lựa chọn phương pháp phù hợp với bản thân.
Hà Nội, 24/8/2016
Minh Hằng